Thứ Ba, 28 tháng 1, 2014

dọn bụi

Bận bịu quá lâu nên nơi này bị bỏ quên. Giờ thì nhớ rồi. Blog này mình không type thường xuyên, vì đây không phải là nơi mình bày tỏ cảm xúc nhanh nhất, mà mình thì không kìm chế cũng như duy trì cảm xúc được lâu. Trong này chỉ có những điều thuộc về quá khứ, chứ không có hiện tại của mình. Mình đã nghĩ như vậy, mình đã trình bày như vậy: nhiều điều mình mong muốn. Còn giờ thì khác rồi.

Tính từ thời điểm mình viết nội dung cho entry gần nhất, chứ không phải mình public thì chắc cũng 2 năm. Dài quá. Đó đến nay đã có nhiều thay đổi và như vậy mình cảm thấy tốt hơn. Ngày xưa mình muốn làm khoa học, lí thuyết nhiều hơn thực chứng, nhưng có lẽ mình không có duyên bước vào thế giới đó và với việc đó. Người ta chỉ chăm vào thực nghiệm, thực chứng, giải quyết cái ngọn của vấn đề, không có mảnh đất của mình. Điều đó chỉ làm mình thêm bối rối, quằn quại và đau khổ. Vậy thì không cần phải tự làm khổ mình. Bye you forever!

2 năm qua, mình đã ngưng suy nghĩ và sẽ không suy nghĩ lại. Có một câu mà không giấc mơ mình đã thốt ra và cảm thấy tâm đắc: Tôi không đọc kinh thánh, tôi suy nghĩ về xã hội học - không phải lí thuyết dày và đúng đến kinh ngạc như kinh thánh của xã hội học mà là biểu hiện thực tế đời sống của những lí thuyết đó. Mỗi lí thuyết xã hội học là một kinh nghiệm đau đớn trong đời người.  Và mình chỉ là kẻ ngụp lặn trong đống kinh nghiệm đó. Kết thúc 1 giai đoạn, đôi khi bạn nhận ra là... bạn không làm được gì ngoài đóng vai kẻ mọt sách dù bạn làm mọt sách rất giỏi.

Giờ thì mình đã đi về một phương trời khác, mình kém hơn, mình vụng hơn, nhưng mỗi lần trăn trở đều là một lần mình thích thú nhiều hơn đọc sách và viết luận. Blog này không vì thế mà không được tiếp tục, mình vẫn còn nhiều thứ không muốn 'đến chết mang đi' và không việc gì phải hậm hực với quá khứ của chính mình.