Nghĩa Huân vương Lang khi vua Uy Mục lên ngôi đang giữ tước Nghĩa Quận công, là một đại thần trụ cột trong triều bấy giờ. Ông được người đời khen là "thông thao lược, giỏi binh pháp, khéo xem xét thiên thời, sức khoẻ có thể bắt được hổ". Ấy vậy mà không bao lâu sau, ông cùng các tông thất và đại thần khác bị Uy Mục đuổi về quê Thanh Hóa. Uy Mục sát hại bà tổ mẫu tức Trường Lạc Hoàng hậu của vua Thánh Tông, chị của Quận công Lang, khiến ông càng thêm đau xót.
Lê Năng Cẩn là tông thất nhà Lê, thấy quyền hành trong triều bỗng chốc rơi vào tay ngoại thích thì không hài lòng, có viết một bài thơ gửi cho Quận công khuyên "giết hết bè đảng bạo nghịch". Ông bèn nghe theo mà tụ họp nhân dân ba phủ của xứ Thanh hội thành quân, chiếm Tây Đô rồi đóng ở cửa biển Thần Phù, chờ đợi thời cơ tiến về kinh đô.
Đấy cũng là lúc Giản Tu công Lê Oanh dùng châu báu hối lộ cho quản ngục mà trốn thoát khỏi sự bức bách của Uy Mục. Giản Tu công cùng bề tôi lưu lạc không lâu cũng vào tới Tây Đô. Quận Công gặp được người trong vương thất thì mừng rỡ, thấy Lê Oanh bấy giờ có đức có tài bèn lập làm minh chủ. Thân thế quân đội càng thêm hùng dũng.
Tháng 11 năm 1509, khi lực lượng đã đủ, thân thế đã lớn, Giản Tu công Oanh cùng Văn Lang giả danh Cẩm Giang vương Lê Sùng lập cờ chiêu an, tiến về Đông Đô. Uy Mục hay tin liền cho bắt Lê Sùng cùng mẫu thân của Oanh mà giết. Nhưng mệnh của Uy Mục đã hết. Cuối năm đó quân của Lê Oanh tiến sát kinh thành, Uy Mục trốn ra Yên Lãng bị dân bắt nộp cho Quận công Lang. Quận công đem ra quán Bắc Sứ giết chết. Lê Oanh còn sai dùng súng bắn tan xác Uy Mục để báo thù cho anh và mẹ.
Giết được "vua quỷ", Giản Tu công Lê Oanh lên ngôi lấy niên hiệu Hồng Thuận. Đó chính là Tương Dực Đế. Quận công Lang, các tông thất và đại thần cũng được mời trở lại triều mà giúp việc cho vua. Những tưởng vua anh minh, nào ngờ sau khi có được giang sơn, Tương Dực không màng chính sự, chỉ lo chơi bời xa xỉ. Vua sai Vũ Như Tô xây điện trăm nóc, xây Cửu Trùng Đài làm kiệt quệ ngân khố, hao tổn sức người. Vua còn hoang dâm vô độ, khiến bá quan văn võ đại thần đều nản lòng, buồn bã. Đông Các Đại học sĩ Lương Đắc Bằng là quan thần trụ cột nhiều đời dâng lên "Trị bình thập tứ sách" gồm mười bốn điều, Tương Dực khen phải nhưng không thi hành. Đắc Bằng cáo quan về ở ẩn.
Nhân dân khắp nơi bắt đầu nổi dậy, Quận công Lang lại vì vua mà đi dẹp loạn. Năm 1511 dẹp được Trần Tuân ở Sơn Tây. Quận công Lang là bề tôi trung thành, ra sức khuyên cản vua. Vua trọng và biết ơn Quận công, không dám trách tội nhưng cũng không nghe khuyên. Một lần vua nói với Quận Công: "Trẫm không tốt ư? Triều đình không tốt ư? Không tốt thì làm sao từ Thái Tổ Hoàng đế đến nay non sông được như thế này. Quận công chớ lo, mai kia Cửu Trùng Đài xây xong rồi, trẫm sẽ cùng Quận công và bá quan lên đài thưởng tửu bình thi."
Từ đấy Quận công Lang biết mình không làm được gì nữa. Bốn năm sau khi Tương Dực lên ngôi, Quận công qua đời. Vua thương nhớ truy phong làm Nghĩa Huân vương. Tương Dực còn ở ngôi được thêm ba năm nữa. Giặc Trần Cảo nổi lên đã ép sát kinh đô thế mà vua không để ý. Đến năm 1516, có vị Nguyên Quận công Trịnh Duy Sản bất mãn, bàn với các quan muốn lập vua khác, sáng mùng 7 tháng 4 lẳng lặng mang binh vào thành giết vua. Tương Dực chết mà vẫn chưa được thấy Cửu Trùng Đài.